HẬN NAM QUAN _ Hoàng Cầm.
Con yêu quý, chớ xuôi lòng mềm yếu,
Gác tình riêng vỗ cánh trở về Nam.
Con về đi, tận trung là tận hiếu,
Đem gươm mài bóng nguyệt dưới khăn tang,
Nếu Trời muốn cho nước ta tiêu diệt
Thì lưới thù sẽ úp xuống đầu dân.
Về ngay đi, rồi chí nguyện công thành.
Nghĩ đến cha một phương trời ảm đạm,
Chỉ nghiến răng vung kiếm quét quân thù,
Trãi! Con ơi, tương lai đầy ánh sáng,
Cha đứng đây... trông suốt được ngàn thu. . .
************
Nghe cha nói tương lai đầy ánh sáng
Khiến lòng con bừng tỉnh một cơn mê.
Quỳ lạy cha, cha lên đường ảm đạm,
Rời Nam Quan, theo gió con bay về.
Ôi! Sung sướng, trời cao chưa nỡ tắt,
Về ngay đi, ghi nhớ hận Nam Quan.
Bến Kim Lăng cho đến ngày nhắm mắt,
Cha nguyện cầu con lấy lại giang san. . . .
Trên đây là trích đoạn kịch thơ "Hận Nam Quan" của Hoàng Cầm thi sĩ, mô tả cuộc chia tay bi hùng giữa Nguyễn Phi Khanh và con trai là Nguyễn Trãi tại Ải Nam Quan
khi Nguyễn Phi Khanh bị quân Minh bắt đưa về Trung Quốc...
*Hình BQH chup tai Ải Nam Quan( 03.2004 trong chuyến đi Lạng Sơn). Một tấm hình kỷ niệm được chụp tại đây, bây giờ, đối với mình là vô cùng qúy giá...
( BQH tình cờ đọc bài này, và đọc lại nhiều lần...rất đỗi ngậm ngùi...Xin chia nỗi niềm đến các bạn.
Bien Que Huong 20.12.2013)
Bien Que Huong 20.12.2013)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét