HẠ VỀ NHƯ MƠ
Rồi Hạ về như mơ
Nỗi đau buông mộng hờ *
Như lần đầu gặp gỡ
Chợt thấy tình bơ vơ.
Tôi nhặt những xác hoa
Phượng đỏ cũng nhạt nhòa
Thời gian rồi tàn phá
Kỷ niệm nào phôi pha ?.
Rồi từng đêm lang thang
Tôi đi tìm quên lãng
Cho một thời phiêu bạt
Trọn kiếp buồn mênh mang.
Hết rồi Xuân nắng hồng
Thôi đâu còn chờ mong
Nghe chừng trong gió lộng
Hạ cũng buồn như Đông.
( Thiên Vi 1997.)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét