Chủ Nhật, 2 tháng 7, 2017

BIẾT BAO GIỜ


BIẾT BAO GIỜ …

Sống trên đời chắc có nhiều món nợ
Nợ tình nợ tiền nợ nghĩa nợ ân…
Thế mà tôi lại nợ mẹ một lần
Món nợ này không bao giờ trả được…
&
Trên đồi sim một mình tôi đếm bước
Trở về đây ĐàLạt của tôi xưa
Của những ngày bước chập chững đong đưa
Bên mẹ vai cha nụ cười nhung lụa.
&
Thời gian ơi! không vô tình gột rửa
Cõi ăn năn gậm nhấm mảnh tim gầy
Để mỗi lần khi tôi trở về đây
Nghe rét buốt giữa trời sương quạnh quẽ.
&
Từ lần đi chuyến trở về chậm trễ
Giấc mơ hiền mẹ thả vuột hư vô
Biết bao giờ đến bao giờ mẹ nhỉ?
Trở về thăm Đà Lạt xứ sương mơ…
&
Con nợ Mẹ một chuyến vể thăm Đà Lạt…

Bien Que Huong 04.03.17

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét