Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016

Thùy Dương




Ngày ấy em đi núi gọi thầm
Đồi thông xào xạc khóc mênh mông
Em đi ẩn trú đời dang dở
Xua giấc mơ buồn theo gió đông. ..


Yểu điệu vươn lên đón mặt trời
Âm thầm đối mặt sóng trùng khơi
Đại dương rộng mở lòng em đấy
Gọi nắng xua tan bão một thời. ..

Em vẫn là em nét rạng ngời
Thùy Dương tha thướt mộng xinh tươi
Tay gầy xây lại rừng hạnh phúc
Dựng biển tình yêu nửa cuộc đời...

Em về nụ ấm bờ môi
Yêu thương lấp lánh tuổi trôi... nhẹ nhàng.

BQH 17.05.15

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét