Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016

CHO NGÀY NGƯỜI ĐI XA MÃI



CHO NGÀY NGƯỜI ĐI XA MÃI
13/07/2010

Con đường sinh tử vô thường
Người đi để lại vấn vương chập chùng.
Tầm xuân nhớ cội cây Tùng
Phất phơ trước gió mông lung cõi về.

Một mình dấn bước sơn khê
Đứng lên lần nữa tứ bề chông gai
Trăng tàn theo bóng đêm dài
Cơn đau có nhạt trôi phai từng ngày. ?

Bao nhiêu kỷ vật quanh đây
Dù thăng trầm vẫn giữ đầy nâng niu
Mà đường xa phải bước nhiều
Nên chân mõi mệt dạ chiều lo toan.

Người xa về bến trong ngàn
Để tôi bến đục lòng tràn đa đoan
Hoa đời nở đóa kiên gan
Vẫn luôn cười nụ muôn vàn ước mơ.

Quên mình thương tích vật vờ
Ơn lành Thượng Đế vỗ bờ yêu thương
Dìu con vượt khỏi đoạn trường
Thuyền nan cập bến giang tương một chiều...

BQH 13.07.16

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét