Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014

TIỄN NGƯỜI ĐI

TIỄN NGƯỜI ĐI


Một sớm đầu Thu...
vầng dương
chưa mở lối .
Tôi bềnh bồng chao đảo
mảnh buồm hoang...
Những cánh hồng nhung...
sẫm màu u tối .
Trên tay Tôi...trên tay các Con
Bạn bè... cùng đưa tiễn .
Tiễn Người về ...
nơi cuối nẻo mông mênh...


Cho tôi ôm lấy Anh.. 
ôm trọn Anh...
một lần...sau cuối.
Dù chỉ còn ...
cát bụi tro thôi...
Từng nắm tro...
từng cánh hoa... rơi,
tiển Người đi...
vào nghìn trùng biển lạnh.
Trên tay tôi...
còn lại...
một màu tang!

Ai giữ cho tôi ... 
những bước hoang tàn.
Mõi cánh chim bằng,
ngàn trùng hải lý...
Ai cho tôi ...
một thiên tình tri kỷ !
Giữa hồng trần... 
những gió tạt mưa sa... 
Cuộc đời từ đây...
là bóng Thu tà.
Là một khối...u buồn vô định.

Hồn Anh hỡi...
hãy bay đi theo gió.
Khắp phương trời...
cho thoả mộng Nam Kha.

Tôi ngồi mơ...
nàng tiên cá... ánh trăng ngà !
Mơ bóng Anh về trong nắng vàng dạ thảo.
Anh vẫn biệt mù...
trong cõi trời vô ảo...
Anh đã xa rồi...
Đâu phải...
mộng chiêm bao …

10.07.2010 Thiên Vi 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét