Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

MẬT NGỌT ĐỜI TÔI

MẬT NGỌT ĐỜI TÔI 
(Dâng hương linh MẸ kính yêu.)


Ra đi lần này con không còn Mẹ
Trần gian mênh mông trống lạnh màu thương
Tâm thức vấn vương con tìm bóng Mẹ
Nỗi bi ai kìm nén đến khôn lường.



Nơi xứ người không bàn hương án
Con vẫn nguyện cầu với tim suông
Lời nguyện từ tâm chẳng dám buông
Cầu cho Mẹ siêu sanh tịnh độ.

Mẹ ơi không thấy bóng Mẹ đâu
Gió lộng từng Thu lá rụng sầu
Mẹ ơi con khóc như tuổi nhỏ
Nhìn lá vàng mưa nước mắt sâu.

Mẹ cho con một đời dằng dặc
Con về báo hiếu có mười hôm
Mẹ xa biền biệt không về nữa
Quặn thắt lòng con nước mắt tuôn.

Con thức một đêm trắng canh thâu 
Cố làm những món thật công lâu
Dâng bàn thờ Mẹ ngày Tam thất
Dâng cả tình con ơn bể dâu.

Con ước Mẹ đuổi con lần nữa
Hãy đuổi con như lúc thăm xưa
Về thôi con, đừng ở đong đưa
Nhưng mắt Mẹ buồn rưng rưng nước.

Mẹ ơi con thèm trái Thanh Long 
Đỏ au au màu tím nhớ mong
Thèm lát chuối khô tình ngọt mật
Thèm rượu chuối nồng lòng Mẹ bao dung.

Mẹ đi rồi vườn nhỏ xác xơ
Hàng rau bồ ngót biếc… trong mơ
Nhành Tiêu chín rụng không người hái 
Thiếu gói quà thương mỗi bận về.

Còn đâu chiếc võng dưới song thưa
Tiếng Mẹ ầu ơ những sớm trưa
Ru từng hạnh phúc, từng đau khổ
Ru cuộc đời con qua bão mưa.

Đâu còn bên Mẹ ấm hơi tro
Quên hết cuộc đời những đắn đo
Quên bao hệ lụy trong lòng Mẹ 
Con ngỡ vừa tròn tuổi trăng thơ.

Con vẫn ngồi đây bên bếp xưa
Thương nhớ đầy vơi tiếng võng đưa
Tro tàn bếp lạnh không người cửi
Không vòng tay Mẹ ấm cơn mưa.

Phút cuối Mẹ nhìn từng đứa con
Bàn tay Mẹ lạnh trong tay con
Đôi mắt Mẹ buồn như vạn thuở
Hơi thở Mẹ còn như hơi sương.

Con cúi hôn lên vầng trán Mẹ
Một lần là mãi mãi ngàn sau
Làm sao níu được linh hồn Mẹ
Mẹ lịm đi dần cõi thiên thu.

Con ước làm dược một bài thơ
Dâng lời thương Mẹ như hằng mơ
Nhưng giờ đây Mẹ ơi đã muộn
Con đọc thay kinh trước bàn thờ,

Con xin từ biệt hỡi Mẹ yêu
Từ giã quê hương luyến nhớ nhiều
Tha phương cách trở lòng viễn xứ
Tình Mẹ muôn đời con khắc lưu.

Nước mắt ngược dòng trước hương linh
Liễn nhang nghi ngút tạ uy nghinh
Mẹ ơi trần thế là cõi tạm
An lòng Mẹ đến chốn vãng sinh.

Đành tiển Mẹ về với Cha yêu
Tao ngộ cùng Người chốn tịch liêu
Biệt ly trần thế, gần tiên cảnh
Vĩnh phúc trùng phùng vạn kiếp siêu.

Thiện Vy
Avignon ngày 21.10.2013 ( Tứ thất)
Muôn vàn nhớ Mẹ.

( Ai cũng có một bài thơ trong cuộc đời đó là Mẹ)

1 nhận xét:

  1. Đâu biết mùa Xuân lại thở dài. Khi đời thiếu Mẹ nắng Xuân phai. Ngàn Mai biếng nở , chim ngừng hót.
    Mẹ vắng xa rồi Xuân có vui ! ...Nhớ Mẹ...

    Trả lờiXóa