GIỌT BUỒN
Bầu trời mây âm u
Trên đỉnh dốc sương mù
Ngó xuống lòng thung lũng
tình yêu có phù du
Cơn gió mùa Thu lạnh
Dâng sầu lên tóc xanh
Gió buồn gió lay mành
Em buồn em nhớ Anh.
Chiều nào ta đợi mong
Tới cánh rừng hò hẹn
Mưa chắn đương hai đứa
Không cho vào rừng thông.
Những giọt mưa Thu êm
Cứ rớt mãi bên thềm
Em nhớ Anh em khóc
Giữa các vì sao đêm.
Bỗng gặp trong cơn mê
Hạnh phúc trôi dạt về
Định mệnh rối đặt để
Cô đơn đời lê thê.
Thiên Vi (1979)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét