Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

Pleime ! Khung Trời Cũ ...



Phố núi đầy sương giăng buồn trước mặt
Người xa đi biền biệt chẳng quay về
Ai bước lặng giữa con đường hiu hắt
Lời yêu nào từ mộng mị đam mê.
*
Hàng cây cao con dốc dài đổ lá
Nép bên anh em áo trắng thiên đường
Giờ lẻ loi sau mấy mùa bão táp
Hàng cây già khao khát gọi yêu đương.
*
Khung trời xưa đồi Pleime hoang phế
Cánh chim bay không hẹn một ngày sau
Về đi Anh ! Quê hương đâu có tội ?
Những cuộc tình còn cháy rực trong nhau.
*
Chỉ riêng Anh cuộc bể dâu tường tận
Khó trả lời một câu hỏi chân phương
Em đã biết dù vô cùng lận đận
Không một ngày tim vắng bóng quê hương...
BQH 28/09/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét