Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

Những Ô Cửa Nhỏ . Thi Tập.


Trời cuối đông với những ngọn gió mát lành, mây trắng nhẹ bay, bầy chim hót những khúc hát véo von trong trẻo. ..
lòng người cảm thấy lâng lâng theo đất trời của cảm xúc quen thuộc khi mùa xuân sắp về.
Cuộc sống luôn với những bộn bề nhưng những hồn thơ vẫn có một góc trời riêng bay bổng khỏi đời thường...

Theo nhã ý của thi sĩ Nga Vu, cùng nhóm "Những Ô Cửa Nhỏ" dùng tập thơ này để làm thiện nguyện góp phần hòa điệu theo mùa xuân của quê hương 
Nhóm đã gửi gấm những góc trời riêng ấy để thêm một chút ấm áp có thể trong khả năng của mình cho cuộc đời
hy vọng những góc trời riêng sẽ bay bổng vui, lắng đọng hơn khi có thêm một chút ý nghĩa trong thi tập này.
Biển Quê Hương xin chân thành cám ơn Ban biên tập TVV vì tác phẩm
anh Thành Nguyễn, Sỹ Liêm, chị Huynh Chau Do, anh Phùng Hiệu
và một người đặc biệt góp rất nhiều thời gian, tâm huyết cho thi tập từ đầu đến cuối là chị Nguyễn Mộng Thủy.
Cùng cám ơn
các nhà báo, nhạc sĩ , thi sĩ, các bạn đọc thân yêu khắp mọi miền dành thời gian quý báu chia sẻ với Những Ô Cửa Nhỏ,
và góp phần quan trọng cho sự thành công của tiệc thơ được như ý tốt đẹp.
Kính mến chúc Vạn Sự An Lành đến với tất cả trong năm mới.
Xin lần nữa chân thành cám ơn sâu sắc.
Trận trọng
Que Huong Bien 09.01.17

TỰ KHÚC GIAO MÙA


Nâng ly uống cạn buồn đời
Muốn say để hái hoa trời tặng nhau 
Sao hôm cài nhẹ mái đầu 
Sao mai phủ tóc phai màu thanh tân.
&

Nhìn sâu vào mắt một lần 
Men say Khật khưỡng vết trầm luân sâu 
Cơn mưa ngày nọ qua lâu
Sao còn hoang lạnh nỗi sầu căm căm. 
&
Rượu mời chợt muộn trăm năm 
Chuyến tàu đã chậm cho lần giao bôi 
Tàn đông sương gió xa xôi 
Hồn say khướt nắng thả trôi nhẹ về ...

BQH 03.01.17

HAI CÕI NIỀM TIN.




Từ ngọn nguồn ngày xưa tuổi trẻ
Lòng tin chưa biết ngã về đâu
Khi ba đau nhìn trời khấn nguyện 
Với cả niềm tin sẽ nhiệm màu.
&
Từ nguyên thủy gia tiên Khổng Tử
Khi mẹ hiền sương bạc đầu non
Mẹ về chùa quy y cõi Phật
Con cháu cùng nghi lễ sắt son.
&
Từ vành tang nửa đời gió cát
Tôi về bên Chúa nguyện bình an
Cho Người dong duỗi miền tinh tú
Tiễn người đi mở hội thiên đàng.
&
Từ triều dâng cuộc đời biển rộng
Niềm tin cho vị thuốc cứu tinh
Duyên tôn giáo bên nào cũng nặng
Bên tình bên nghĩa cuộc phù sinh.
&
Trần đời nhiều ngã u minh
Cả đường tôn giáo... tôi, mình chia hai...

BQH 21.12.16

Một Ngày Về



Chiều chiều ra đứng bờ ao 
Trông cá cá lặn trông sao sao mờ…”
[ ca dao ]

Lối về nghe chạm bơ vơ
Nắng mưa ấm lạnh phủ bờ tha hương
Bước chân lữ thứ muôn phương
Vẫn tìm về chốn vấn vương khói mầu.
&
Niềm đau chẳng phải lần đầu
Mà sao vẫn cứ mưa ngâu bạt ngàn
Con đường nhỏ dại vông vang
Sao chừng nghe lạnh phủ tràn già nua.
&
Dừng chân trước cổng khép vừa
Ngó vào sân vắng cội dừa cô liêu 
Bên thềm hoa cỏ tiêu điều
Chuối khô vàng bẹ, nhành tiêu rũ tàn.
&
Bờ lau mía ngọt tràn lan
Không hàng mất lối lá đan rối bời 
Hoa vàng vẫn nở bồi hồi
Tâm can trống trải như đồi nương hoang.
&
Trước bàn hương án mờ loang 
Đứa con bạt xứ hai hàng mưa sa
Cha ơi người ngủ đồi trà
Mẹ nằm thung lũng cách xa mấy đồng.
&
Sinh thời muôn dặm ruổi rong
Như đôi kiều mã yên cầm song trung
Lìa đời hai bến mịt mùng
Hẹn miền hương khói trùng phùng bên nhau.
&
Bao nhiêu cảm xúc dâng sâu 
Bao nhiêu kỷ niệm đậm mầu nhớ thương…

Bien Que Huong 21.09.2016


THOÁNG ĐÔNG!
Trở về thăm bến sông nhà
Thoáng như vừa thấy tình xa bay về
Loài chim hót từ đam mê 
Nghe môi bối rối lời thề hoàng hôn...
&
Nghe thời gian những vùi chôn
Nghe chân những bước vô hồn ngày đi
Lật từng nhật ký hồ nghi 
Phải chăng tuổi lớn hồn thi cạn dòng!
&
Sương chiều pha lạnh long đong
Rừng xanh vô tội sao lòng ăn năn!
Bình yên sưởi ấm muộn mằn 
Nghe sông thở tiếng trở trăn cuối mùa...

BQH 06.12.16

Tặng Một Người...





Ai gọi gió đừng về trên biển đợi
Để trùng dương đừng sóng bủa tương tư 
Cuộc tao phùng không hẹn ngày... có lẽ
Để tình trôi về khung cửa mịt mù?
&
Ai về đây gọi biển xưa thức dậy 
Hát vỡ lòng tìm phút ấy thanh xuân
Nghe thì thầm từ lòng sâu biển lặng 
Lời hẹn thề chưa lạc nẻo phù vân...

Bien Que Huong 13.11.16

ĐÀN ĐÊM


Ai đàn giữa cung bậc đời trần tục 
Nốt hồn nhiên cuồng vọng tiếng vô cùng
Đêm có tắt còn bên ta ánh lửa 
Dẫu phiêu bồng leo lét cũng tình chung. 

11.11.16 BQH

Vĩnh biệt Anh...


Thăm Anh lần cuối đã muộn màng 
Khung trời phố núi phủ màu tang 
Chiều thu rừng lá rơi mặc niệm 
Dừng bước rồi... còn đâu lang thang...

BQH 23.10.2016

HIỀN LÊ



Long lanh mắt biếc mầu ngọc bích
Áo lụa Hiền xanh ngát biển khơi 
Hồn nhiên bước nhẹ rong chơi
Mùa thu nắng mới đầy trời mây bay...


BQH 13.10.16

Nở rồi hoa trắng Oliu
Giờ vườn trái chín rụng nhiều lối đi
Ta ôm... lần nữa rồi thì
Chia tay em mãi ...đến khi trở mùa...


Ha Thien 
11.10.16

NỢ NHAU ...


Mây trôi về ngủ trên trời
Nắng chia mấy vạt về rơi triền đồi
Tình yêu là áng mây trôi 
Chưa lần gần gụi đã phai phôi mờ.
&
Góc rừng thuở ấy hoang sơ
Tôi như một gã giang hồ oan kiên
Nhưng hồn ngơ ngẩn mộng hiền
Dạo chơi thơ thẩn bên triên lãng phai.
&
Ô hay mắt biếc mày ngài
Bâng quơ nàng hái hoa cài ngây thơ
Giỏ mây nàng xách hững hờ
Nhốt hồn tôi lại bao giờ hỡi Em ?!
&
Ngày trôi hằn vết chân chim
Dấu xưa mộng cũ dõi tìm mùa xuân
Trên đồi gã hát thì thầm
Giỏ mây nàng dấu mộng cầm tôi đâu ?
&
Sông trôi dòng nước lạc nhau
Bóng chim về núi tối mầu hoàng hôn
Bao giờ em lại về thôn
Gã đòi món nợ nhốt hồn năm xưa...
Thiên Vy 09/02/86 

ĐỒI SƯƠNG


Người tìm về hơn ba mươi năm
Charlie cỏ úa cháy hờn căm
Anh nằm đâu hỡi trên đồi lạnh 
Hồn có về hay cũng mù tăm
&
Anh nghe gì từ giấc thiên thu
Có nghe cô phụ khóc âm u
Có nghe con trẻ gào xa vắng
Nghe xích xiềng khua bóng ngục tù ?
&
Thiếu phụ buồn về với đứa con
Ngơ ngác tìm Cha giữa núi non
Một lần hội ngộ tình phu tử
Một kiếp nhân sinh chờ mõi mòn.
&
Người nằm đây cô đơn sầu bi
Có chiếu chăn hay áo Hoàng Kỳ
Cỏ lau rờn rợn đêm trận mạc
Người từng người ngã xuống ra đi.
&
Ba mươi năm Người nằm nơi đây
Chờ nhau lành lạnh khói biên thùy
Đưa Anh mộ đất về cố quốc
Ta gặp nhau rồi...chưa chia ly...
BQH 04/10/16

MƯA ...


Chiều hôm nay trú mình sau khung cửa
Nỗi lạnh lòng hơi ấm biết tìm đâu
Nghĩ về quê lũ ròng cơn nước bạc 
Bao mảnh đời vần vũ khóc thương đau.
&
Về Bắc Việt bão mưa đang đổ bộ
Nước dâng tràn mờ mịt bóng Thăng Long
Phan Đình Phùng đâu mùa thu đẹp nhất ?
Thụy Khê buồn phố hoa sữa thành sông.
&
Miền Trung thương đô thị nước mênh mông
Những con tàu dập vùi trong biển cả
Bao mồ hôi cùng phận người nghiệt ngã
Cuộc ba đào ai tránh khỏi phong ba.
&
Về miền Nam nước dâng ngập cửa nhà
Ngày đại lộ khát khao thèm cơn nóng
Chốn thành đô tứ phương về kiếm sống
Biết bao người co lạnh chán mưa giông.
&
Chiều giam cầm trong dạ xót xa mong
Trời quang nắng cho lòng người mở hội
Xin trời cao xót thương đời khổ tội
Để mưa về không lụt lội hồn tôi...
BQH 05/10/16

HƯƠNG THÀNH NỘI…



Cơn mưa rào cuối hạ 
Rộ nở mùa hoa Xoan
Gió về hoa rơi rụng
Trắng con đường mơ hoang.
&
Tháng chín đời ngược xuôi
Vẫn biết thu về rồi
Hoa Sữa thơm ngào ngạt
Chúng mình vừa quen thôi.
&
Tháng mười nhỏ nhớ Anh
Hoa Cúc trổ chân thành
Cúc Họa Mi tinh khiết
Tình ai rất trong xanh.
&
Lưu ly tím lạ lùng
Mong manh mà thủy chung
Khi gió đông tràn tới
Cũng tàn theo mông lung.
&
Mùa hoa cải về trời
Tháng mười một vừa trôi
Hoa nở vàng ngập lối
Anh có còn bên tôi ?
&
Hoa hiền như tuổi thơ
Mặc nhiên không đợi chờ
Tự tàn rồi tự nở
Tự bay vào trời mơ .

BQH 03/10/16



Tháng Mười...



Cuối tháng chín rồi Thu đã sang
Hạ đi tan tác cánh hoa tàn
Kiếp hoa ngắn ngủi thôi đừng tiếc
Níu giữ cành khô chi hỡi nàng...
BQH 30.09.16

Pleime ! Khung Trời Cũ ...



Phố núi đầy sương giăng buồn trước mặt
Người xa đi biền biệt chẳng quay về
Ai bước lặng giữa con đường hiu hắt
Lời yêu nào từ mộng mị đam mê.
*
Hàng cây cao con dốc dài đổ lá
Nép bên anh em áo trắng thiên đường
Giờ lẻ loi sau mấy mùa bão táp
Hàng cây già khao khát gọi yêu đương.
*
Khung trời xưa đồi Pleime hoang phế
Cánh chim bay không hẹn một ngày sau
Về đi Anh ! Quê hương đâu có tội ?
Những cuộc tình còn cháy rực trong nhau.
*
Chỉ riêng Anh cuộc bể dâu tường tận
Khó trả lời một câu hỏi chân phương
Em đã biết dù vô cùng lận đận
Không một ngày tim vắng bóng quê hương...
BQH 28/09/2016

Một Cõi Không Cùng



Ngày vui ai nhớ đến thần linh
Đêm sâu bóng tối nguyện cầu...kinh
Thượng đế cũng rời xa nhân thế
Sợ kẻ trần gian lắm tội tình.
*
Hãy giữ lặng yên khi xót xa
Cúi đầu khỏa lấp nỗi ta bà
Để buồm khỏi trương trong cơn bão
Lòng sẽ yên bình giông tố qua.
*
Cuộc sống mà...thôi chẳng thở than
Đường đời trăm ngã vẫn bàng quan
Vẫn thả hồn bay trong vũ trụ
Ngắm áng mây trôi nắng ngã vàng.
*
Đêm vẫn là đêm tối muôn đời
Mấy mùa trăng tỏ cũng phai phôi
Vẫn màu huyễn hoặc đen nguyền rủa
Một cõi không cùng chưa quên tôi...
Theo hoài … !

Bien Que Huong 24/09/16 (02:48 am)

Hoàng Tử Vĩnh San Joseph Roger.

Lưu 1 tấm hình kỷ niệm chụp với Hoàng Tử Vĩnh San
tại Nha Trang.
*
Chim có tổ, người có tông.
Như cây có cội, như sông có nguồn. 
Có một cánh chim đã vượt trùng khơi theo tiếng gọi từ sâu thẳm cội nguồn về lại đất tổ, nơi mà ông cha mình buộc phải ra đi...
*
Hoàng tử Nguyễn Phúc Bảo Quý (tên tộc)
(sinh ngày 17 tháng 4 năm 1938 tại Saint-Denis, Réunion)
còn có tên thường gọi là « Joseph Roger Vĩnh San ».
Đó là người đã chọn Nha Trang làm nơi dừng chân để “trả nợ” tình yêu quê hương xứ sở, để thỏa nỗi niềm khát khao nguồn cội của mình. Cha ruột của ông chính là vị vua yêu nước có số phận bi hùng - cựu hoàng Duy Tân.
Bài báo của Ái Duy (Thttp://thanhnien.vn/thoi-su/nguoi-con-ut-cua-ong-hoang-yeu-nuoc
BQH 22/12/2016

Buồn Chớm Thu




Chiều trên đồi lá tự tình với gió
Tôi tự tình với hiu quạnh mùa Thu
Loài chim bay trong niềm vui bí mật
Quên cánh rừng những khúc gấp âm u.
*
Chớm Thu sang hàng cây vừa đỏ lá
Rừng Thu vàng tưởng tiếc một dòng sông
Dưới chân đồi con suối lòng kiệt cạn
Sau một mùa nắng hạ cháy mênh mông.
*
Thu cho tôi một nỗi buồn cố cựu
Kể từ ngày Mẹ vắng mái tranh thưa
Kể từ đó lòng tôi Thu ủ mục
Tháng chín về mây xám trắng cơn mưa.
*
Tôi ngồi đây xứ thiên đường tráng lệ
Thèm món quà hơi ấm mẹ chợ phiên
Nơi cuối làng mẹ bên triền nắng đổ 
con đợi chờ trong giấc ngủ hồn nhiên.
*
Hôm nay đi bên mùa Thu xứ lạ
Nén tâm nhang nghèn nghẹn kính dâng về...
Mẹ có sang thăm con trời viễn xứ?
Như ngày nào con đón Mẹ từ quê...

 

Ngày giỗ Mẹ
Bien Que Huong 20/09/16
Thanh Tâm


Bốn mươi mùa nắng mênh mang
Hồn thơ khắc khoải mây ngàn trở trăn
Ẩn lòng màu tím Tử Đằng
Có người mặc khách chờ trăng vỗ về...
🌹😘
BQH 16.08.16

Ngày Vu Lan

Vu Lan buồn lắm Mẹ ơi
Bây giờ hoa trắng rã rời lòng con...
Vọng về từ nẻo tha hương
Bao giờ nguôi nỗi nhớ thương Mẹ hiền
Đêm ngồi nhìn ánh trăng suông...
Nghe thương nhớ Mẹ hồn vương vấn buồn...
BQH Vu Lan