CHỜ NHAU ...
Chờ nhau...
sóng cũng... bạc đầu...
Biển từ hoang vắng
gợi sầu... khôn nguôi...
Chờ nhau...
đá cũng... phai phôi,
Người xa... xa mãi
Mây trôi... cuối ghành...
Chờ nhau...
Như ốc... quẩn quanh...
Trong lòng... chiếc vỏ...
chẳng đành rời đâu...
Chờ nhau...
Ẩm mốc niềm đau ...
Loài rêu... đã phủ
Một màu... xưa xanh...
Hồn tôi...yếu đuối... mong manh...
Như... phù sa loáng
màu trăng ...nửa vầng...
Và như...
Đốm lưả... lụi dần...
Nghe niềm... tuyệt vọng
trào dâng... cuối trời...
Chờ người ...sương khói ...
chơi vơi !
Chờ tôi... lặng lẽ ...
mù khơi nẻo về...
16.08.2014 BQH ( Cảm tác theo bài hát Biển Vắng trong CD Tình Ơi Hãy Vui của Thi sĩ Nguyễn Đức Cường.)
BIỂN VẮNG
Tôi chờ ai trên biển
Nghe sóng gọi ưu phiền
Nghe đời rong yên lặng
Trôi hoài một nỗi riêng.
Tôi chờ mãi nơi đây
Hoàng hôn xưa trở lại
Buồn xanh lên đá tảng
Buồn vàng đến chân mây.
Tôi như là con ốc
Xoay mình trong nhớ thương
Như loài rêu ẩm mốc
Vừa mọc lên ven đường.
Tôi như bãi phù sa
Trơ vơ vắng người qua
Như tia nắng tàn phai
Khi đêm buông xuống đầy.
Đêm ngàn sao không về
Đêm nói lời ê chề
Tôi ngồi nuôi đốm lửa
Lụi dần theo giấc mơ.
Soi hình bóng em xưa
Chìm hơi sương vật vờ
Dường như Tôi vất vả
Chìm theo bóng đêm qua.
Nguyễn Đức Cường (NCL)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét