BẾN THIÊN ĐƯỜNG
(Tặng Mẹ ngày 8/3/2014)
Nhớ quá tây nguyên tiếng cồng vang
Dòng sông huyền ảo bóng buôn làng
Cầu treo con nước trôi lờ lững*
Dáng mộc thuyền xuôi gió đại ngàn.
Tôi lại về đây với Mẹ hiền
Hàng cau nắng đổ bóng cô miên
Lũy tre xao xác dày lối cũ
Hồn ngóng trông về một bến thiêng.
Tôi cố rằng quên Mẹ đã xa
Nhưng lòng trống vắng chặng đường qua
Trời mây nhàn nhạt ngàn sương tỏa
Cảnh cũ vườn xưa trắng nhạt nhòa.
Lần về thăm Mẹ nặng nhớ thêm
Bao kỷ niệm xưa mãi êm đềm
Thiên đường đâu nữa trong tay Mẹ…
Giữa Hạ sao lòng nghe Đông bên.
BQH 08.03.2014
Cầu treo trên dòng sông Paradis, cùng tên một ngôi làng nhỏ ở Kon Tum.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét